Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014

Nỗi đau

Nỗi đau


Liệu..tình yêu có đủ bao dung để tha thứ cho mọi lỗi lầm mà anh đã gây ra, cho trái tim em..?
Hà Nội dạo này mưa hoài anh à. Khao khát chút nắng ấm của thu, em muốn gắn lại trái tim đã vỡ nát..
Em vẫn hay mơ giấc mơ về mưa, nhưng là cơn mưa của quá khứ thầm lặng. Đau, xé lòng khi đã trót buông tay người mình chẳng thể nào quên. Nhớ, da diết vòng tay ấm áp ấy..
nỗi đau, chia tay, thất tình, phản bội, tình yêu lừa dối
Em tự tin một cách kiêu ngạo. Xem thường đời, em luôn mơ tưởng đến những chàng hoàng tử bạch mã mà chỉ riêng em nghĩ đến. Em đâu biết, cũng đâu hiểu, hạnh phúc đang ở phía sau mình. Và rồi khi em tưởng rằng mình sẽ mãi mãi mất đi hạnh phúc đó, anh đã đến. Giọng nói trầm ấm cùng cử chỉ dịu dàng đã khiến anh trở thành chàng hoàng tử trong đôi mắt em... 
Năm năm. Một khoảng thời gian dài quen nhau, em tưởng mình đã rất hiểu anh. Sự thực không như vậy. Vẻ bề ngoài đã che lấp đi con người đầy tham vọng của chàng hoàng tử mà em luôn yêu tha thiết. 
Anh..cũng là đàn ông. Cũng có dục vọng như biết bao người khác. Thế nhưng tình yêu của em không đủ, với anh sao ? 
Anh nhớ nhung đến một cô gái nào đó khi đi bên em...Em cố gắng che dấu nỗi buồn ấy ! Anh ngắm nhìn một cô gái xinh đẹp ngang qua đường..Em cho mình là ngộ nhận..Cho đến khi, chợt nhận ra, trái tim anh từ lâu lắm rồi chẳng còn thuộc về em, chẳng là của riêng em nữa. Anh yêu một người con gái. Cô ấy xinh đẹp, dịu dàng, cô ấy hoàn hảo..hơn em. Mối tình vun vén năm năm bị anh giẫm đạp chỉ để theo đuổi một người mà anh vừa gặp mặt.

Anh ! Em đau lắm. Em đau khi thấy chàng hoàng tử tưởng như của riêng mình đang tay trong tay với một cô gái khác. Với anh, cô ấy là nàng công chúa duy nhất. Vậy còn em ? Em là cái gì ? Thú vui qua đường thôi à anh ? Ừ, em chấp nhận, dù chỉ là món đồ chơi, em cũng chấp nhận.. 
Anh, em chẳng thể nào chịu được cảm giác đau nhói của con tim khi thấy anh cười vui vẻ bên cô ấy. Nụ cười mà em tưởng nó dành riêng cho mình. Thôi thì..em quyết định..buông tay... 
nỗi đau, chia tay, thất tình, phản bội, tình yêu lừa dối 
Quyết định buông tay là quyết định mất anh mãi mãi, nhưng em vẫn làm. Ừ thì anh hạnh phúc bên cô ấy nhé ! Em sẽ chẳng quan tâm đến anh nữa đâu..thật đấy..Tại vì..em hận anh, nhiều lắm ! 
Em khóc..khóc cho cuộc tình không trọn vẹn, khóc cho những nỗi mất mát của cuộc đời và..khóc cho tương lai mù mịt phía trước..của em.. 
Anh nhắn tin cho em. Anh nói anh không quên được em. Anh nói anh nhớ mùi hương, mái tóc, nhớ mọi thứ thuộc về em. Anh cũng bảo rằng anh không yêu cô gái đó nữa. Tình yêu với anh như trò chơi vậy sao ? Dễ dàng bắt đầu và cũng nhanh chóng kết thúc. Nhưng cũng chính sự bao dung của tình yêu đã khiến em sa ngã dưới những lời đường mật đầy giả tạo của anh. 
Khóc. Em lại một lần nữa khóc. Khóc cho sự khờ khạo, khóc cho sự ngốc ngếch của chính bản thân mình. Em không hận anh, mà hận chính bản thân mình. Trái tim tưởng đã lành nay lại như vết rạn đang nứt dần từng chút, từng chút một. Vui không anh khi mãi đùa cợt tình cảm của em như thế ? Sau bao lần níu kéo, câu trả lời của anh chỉ đơn giản như vậy sao ? Muốn cho cô ấy ghen, để cô quay lại về bên anh ?
nỗi đau, chia tay, thất tình, phản bội, tình yêu lừa dối
Em mê muội, em ngốc nghếch để rồi sa chân vào lưới tình không hay. Khóc lóc ? được gì chứ ? Lời xin lỗi đầy lạnh nhạt hay là sự chế nhạo của con tim sau bao lần tan nát ? 
Sống lại một lần nữa, em lại là con người thực của mình. Tự tin, kiêu ngạo, xem thường đời,em khinh ghét thứ gọi là tình yêu vĩnh cửu. Em cũng ghét trái tim mình sao quá đỗi nhạy cảm vậy. Tại sao cứ nhói đau khi thấy hai người họ tay trong tay hạnh phúc. Cười chua chát, che nhưng nỗi đau đớn trong lòng, em cố gắng xóa đi bóng hình chẳng thể phôi phai đó.. 
Hà nội..mưa tầm tã... 
Khát khao chút nắng thu, em cố kiếm tìm lại những mảnh vỡ của trái tim... 
Em lặng lẽ ôm những hi vọng mong manh, với niềm vui hạnh phúc đang chìm trong ảo tưởng.
Tình yêu đi qua khiến con tim vỡ nát. Gắn lại rồi, nó vẫn còn lại những vết sẹo. Có cố xóa nhưng cũng chỉ là sự đau nhói trong tim. Tuyệt vọng. Trái tim khép lại mãi mãi  có lẽ khiến cho lòng thanh thản hơn chăng ? 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét